Những thông điệp ẩn thể hiện sâu sắc sự bất bình đẳng giới cũng hiện hữu trong các câu tục ngữ khác. “Đàn ông rộng miệng thì sang” còn “đàn bà rộng miệng tan hoang cửa nhà”, phản ánh định kiến giới sâu sắc khi đàn ông được khuyến khích lên tiếng và quyết đoán, còn phụ nữ phải kín đáo trong lời nói. Hoặc “Đàn ông đi biển có đôi, đàn bà đi biển đơn côi một mình” khuyên phụ nữ nên tự đối phó với các vấn đề cá nhân, và rằng hôn nhân, việc sinh con và trách nhiệm gia đình với họ là một hành trình cô đơn “trên biển”.
Bên cạnh đó, tiêu chuẩn ngoại hình cũng đặt ra nhiều áp lực với phụ nữ. Những câu nói như “Những người thắt đáy lưng ong, đã khéo chiều chồng, lại khéo nuôi con” hay “Phụ nữ mắt trắng môi thâm, ví chẳng hại chồng thì cũng hại con” phản ánh thêm một lớp kỳ vọng và áp lực lên họ.
Bất chấp xã hội đang hiện đại hóa, những quan niệm ăn sâu này tiếp tục ảnh hưởng đến sức khỏe tâm thần của phụ nữ Việt Nam.
Gánh nặng về tâm lý và thể chất với phụ nữ Việt
Phụ nữ phải chịu căng thẳng, lo âu và trầm cảm cao hơn đáng kể so với nam giới tại Việt Nam, theo một nghiên cứu năm 2020. Gánh nặng kép từ công việc và trách nhiệm gia đình thường khiến họ kiệt sức, tự vấn và tự trách mình. Các rào cản tại nơi làm việc càng làm trầm trọng thêm những khó khăn này. Phụ nữ phải đối mặt với phân biệt đối xử trong quá trình thăng tiến nghề nghiệp. Chẳng hạn, nghiên cứu trước đây của Thạc sĩ Vũ Bích Phượng và cựu đồng nghiệp cho thấy ứng viên nữ có diện mạo kém hấp dẫn hơn có nguy cơ cao bị đánh giá tiêu cực về tính cách trong quá trình tuyển dụng. Mặt khác, kỳ vọng ngoại hình cũng có thể gây bất lợi cho phụ nữ, khi mà vẻ ngoài hấp dẫn thường được lấy làm cớ để đổ lỗi cho họ khi bị quấy rối và bóc lột. Điều này củng cố các tiêu chuẩn kép và tạo ra tình huống “bất lợi đủ đường” cho phụ nữ.
Không chỉ vậy, việc làm mẹ mang đến thêm nhiều căng thẳng cho phụ nữ. Sau khi sinh con, các bà mẹ ở Việt Nam thường phải gánh vác trách nhiệm chăm sóc con cái, bị thiếu ngủ và thay đổi nội tiết tố mà không có sự hỗ trợ đầy đủ về mặt thể chế và tâm lý, làm tăng nguy cơ trầm cảm sau sinh. Sự phân biệt đối xử tại nơi làm việc đối với các bà mẹ – còn được gọi là “hình phạt làm mẹ” – buộc nhiều người phải quay lại làm việc sớm vì lo sợ mất việc hoặc sự nghiệp đình trệ, khiến họ khó ưu tiên sức khỏe tâm thần của mình hơn hết.